Trong tĩnh lặng giữa thiên nhiên
* Tạp bút của MẫU ĐƠN
Chúng tôi thường đến với rừng núi vào buổi chiều. Những buổi chiều im ắng đến nỗi tôi có thể nghe được tiếng gì đó của mặt đất, của sóng và bầu trời. Trong từng hơi thở. Từ núi Vũng Chua ghé chân sang Quy Hòa và lạc bước vào vùng thơ mộng, đầy sương khói.
Ở Quy Hòa một chiều yên ả, chúng tôi tình cờ thấy một người đàn bà. Bà ngồi nhặt những cành hoa sứ. Kết lại để bán. Cái tĩnh lặng đó làm người ta yên lành, không cần giải thích. Cái im lặng của trời, khiến ta lặng lẽ hơn trong từng bước đi, để biết rằng mình cần nhiều hơn nữa sự nghỉ ngơi, yên tĩnh.
Khi ra ngoại ô Quy Nhơn, nhìn đồng lúa, nhìn những rì rào tĩnh lặng, tôi nghĩ có phải chúng ta vẫn thích ngồi ở góc của những con đường đông đúc, những ngã tư, ngã năm để nghĩ, để yêu thương một cái gì đấy chăng.
Chúng tôi đi cùng nhau dưới con dốc của tuổi trẻ, đi lên và đi xuống. Chính con đường lên Vũng Chua đã cho tôi nhiều hơn những ý tưởng. Chỉ cần hít hương thơm cay cay và nồng ấm tỏa ra từ rừng núi, chúng tôi cảm giác mình có thể an lành. Đi đến những nơi vắng người, chỉ có những hàng cây mọc nối tiếp, một vài bông hoa nở vội, những đợi chờ được an ủi. Thật thế, những khi thiên nhiên mỉm cười, nở từ thân một chiếc lá mới, mọc ra từ cành một hương thơm, đó là điều kỳ diệu, mà nhìn vào đó ta có thể thấy được nhiều hơn một bầu trời, nhiều hơn một cái ôm và xoa vai. Thở nhẹ trong màn sương, trong chút yêu chiều của trời đất. Đi nhẹ và nghĩ thử xem ta đã làm gì, đúng sai thế nào.
Từ thẳm sâu mặt đất và bầu trời, con người không hẳn đang đơn côi, nhưng con người cần một chút đơn côi, để lắng lại và nghe. Nghe mọi thứ, và nghe từ mình. Nghe từ hương thơm lá cây, nghe món quà của mặt đất, nghe tình cây cỏ. Một cánh chuồn chuồn mỏng tang, một chiếc lá mọc khang khác, một loài hoa vừa chào đời và bay đi những hạt giống…
Tất cả đang chuyển động trong từng giờ khắc. Bằng cái nhìn êm ái, thiên nhiên đang chờ đợi ta, và ôm ta vào lòng. Hỡi con người mềm yếu. Vòng tay của ngàn hoa, ngàn cây thương quý nhau biết chừng nào.
M.Ð